"Có gì, xòe bàn tay có gì ?"

Đã một tháng rồi xa nhà, quãng thời gian đủ dài để hiểu thật sâu về những nỗi nhớ, tất nhiên, đây không phải là lần đầu, lần gần đây nhất tôi nhớ nhà, trước khi đi học đại học là lúc đi làm đá mĩ nghệ ở một cơ sở cách nhà khoảng chục cây số, lần đầu tiên tôi nhớ nhà, không thể nhớ rõ, không phải là vì xa nhà, tôi chưa bao giờ đi đâu quá xa cả, nỗi nhớ thì chẳng có khoảng cách, da diết thì cứ tăng dần nhịp độ theo từng cơn, chỉ là, luôn có một lúc nào đó, ta sẽ cần trở về, ngồi im bên những người mình yêu thương nhất để được tận hưởng cảm giác hạnh phúc nhất.
Tôi đang học cách để trở thành một lập trình viên, lập trình viên à, theo tôi, mỗi một ngành nghề đều là nghệ thuật, dùng sự điêu luyện để kiếm tiền, cũng giống như bố tôi thì xây nhà, mẹ tôi thì dạy trẻ, còn tôi, tôi muốn sau này cũng có thể tạo nên thứ gì đó bằng đôi tay này, thứ gì đó thân thiện, giúp ích cho mọi người, thì cũng sẽ giúp ích cho tâm hồn tôi.
Nhưng công cụ đầu tiên tôi thành thạo lại là 'delay()', không phải là cái gì khác. Tuổi trẻ à, chỉ là một bảng phương án cho những lúc về già thôi, tôi hiểu điều đó, nhưng có vẻ chưa rõ..
Tôi có cố gắng không ? Có. Nhưng bao nhiêu ?

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hiểu về Norm Regularization

Những thuật toán nền tảng trong lĩnh vực Trí tuệ nhân tạo (Artificial Intelligence I)