Mi thứ
Không hiểu thế nào, có lẽ tôi biết chơi khá nhiều nhạc cụ, và giờ thì đang tìm hiểu violin. Tất nhiên là có lý do cả, nghệ thuật nó đến với tôi như một người bạn không phải tình cờ ta gặp trên một con đường, trong một lớp học, công ty, hay một quán cà phê, nghệ thuật nó đến với tôi như một người bạn, mà tôi muốn tìm hiểu, và đã kết bạn với nó qua facebook, và rồi, biêt đâu, nó sẽ đồng ý ? Thời gian cấp 2 điểm số âm nhạc của tôi chưa bao giờ trên trung bình, vì mỗi lần gọi lên bảng kiểm tra, khi thầy giáo ( dạy tôi cả 4 năm âm nhạc) đàn ( thầy ấy rất giỏi piano), tôi đều không hát. Vì tôi ngại, đúng vậy, âm nhạc nó đã gắn liền và mang lại cảm xúc cho tôi từ bé, tôi thấy Dạ cổ hoài lang hay từ hồi học tiểu học, tôi có thể thuộc một số bài hát như Bụi phấn, Ước mơ, hay mầm non, tôi luôn thích bài Inh lả ơi ( dù giờ mới hiểu lời bài hát không trẻ con lắm), hay Cháu thương chú bộ đội (tôi từng thức dậy 5h sáng với 1 khẩu súng lắp ráp bằng cái giống như trò chơi Lego để vừa nghe chào cờ (